🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Nghĩ không ra ngươi nhận không ra một cái thôn dân ở Ninh gia thôn dưới chân núi. Vậy mà lại biết rõ những đại thần triều đình này.” Vô Sinh nói.

“Thoáng nghe qua, đáng tiếc triều đình mất đi một trung thần!” Vô Hư thở dài.

“Đi thôi.” Vô Sinh nói

Loại chuyện này, cũng chỉ có thể phát chút cảm khái mà thôi. Hai tên hòa thượng cơm ăn đều không đủ no thì có thể làm được gì.

Hai sư đồ rời khỏi Kim Hoa, dọc theo đoạn đường lúc tới để đi về, sắc trời dần tối xuống.

“Sư phụ phải tìm một chỗ qua đêm thôi.” Vô Sinh nói.

“Ừm, ta nhớ lúc mới đến ngoài thành có một trạch viện bỏ hoang. Chúng ta đi nơi đó qua đêm.” Vô Hư hòa thượng đáp.

“Lại là nhà hoang.”

“Thì lại làm sao?”

“Dễ dàng gặp quỷ á.”

Trải nghiệm qua một đêm kia, hắn nghĩ mà sợ, trong lòng bị ám ảnh mãi.

“Vô Sinh, người xuất gia có lục căn phải thanh tịnh, linh đài vô trần. Chỉ cần tâm không tạp niệm, ắt vạn tà bất xâm.” Vô Hư nói

“Sư phụ, ngươi không có dục vọng hả?”

“Đương nhiên có. Ta tu hành còn thấp.” Vô Hư trả lời.

“Ta cũng vậy, hơn nữa không ít, còn nữa sư phụ không sợ quỷ thật à?”

“Quỷ ở đâu ra, ta nghĩ do tâm ngươi vấy bẩn mà thôi.” Vô Hư nói.

“Lại nói như vậy. Ta chờ ngươi nhìn thấy, liền sẽ không nói như vậy nữa” Vô Sinh khẳng định.

Hai người dọc theo đường lớn đi ra ngoài thành. Khởi đầu từ ruộng lúa dần biến thành rừng rậm, cỏ hoang. Sắc trời tối dần, dọc đường ngoài

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-nhuoc-tien-duyen/152414/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.