Dịch & Biên: Cheng
***
Vô Sinh theo bản năng đáp một tiếng.
"Đi thôi."
Hai hòa thượng xuống núi, đi ra khỏi sơn lâm.
Vô Sinh dừng bước nhìn lại, chỉ thấy phía sau rừng cây rậm rạp, một con đường nhỏ sâu thẳm, càng nhìn càng thấy sợ.
"Tại sao lại xây chùa ở sâu bên trong rừng núi?"
"Phật Môn, vốn là nơi thanh tịnh." Vô Hư hòa thượng nói.
"vậy người đi thắp hương bái Phật dưới núi chẳng phải là rất bất tiện." Vô Sinh nói.
Những ngày hắn ở trong chùa, Tiểu Hồng cùng người nhà nàng đến trong núi bái Phật thắp hương, lại không có tiền nhan đèn, có điều Phương Trượng lại tựa như rất vui vẻ.
"Trong lòng có Phật, thiên sơn vạn thủy cũng bình thường; trong lòng không Phật, gần trong gang tấc cũng uổng công." Vô Hư hòa thượng nói.
"Hừm, có chút đạo lý, có điều ít người, hương hỏa không vượng, không có tiền nhan đèn, những ngày tháng này trải qua cũng không ít khổ cực?"
Những ngày hắn ở trong chùa, món chính chỉ có bánh bột ngô, không biết làm kiểu gì, rất khó nuốt, tắc cổ họng, ngâm vào nước nhìn rõ được cả hạt, ngoài ra ăn chút rau dại quả dại, ăn không đủ no, cũng không biết Vô Hư hòa thượng làm sao cao to béo trắng như thế, đây cũng là một trong những lý do hắn nhất định phải hoàn tục, ở lại chùa ăn uống không đủ, có khi còn chết đói.
"Đúng, dạo này Phương Trượng có vẻ gầy!" Vô Hư hòa thượng trầm tư rồi nói.
Hai người bọn họ, một bên nói, một bên rảo bước, đi hồi lâu, một con sông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-nhuoc-tien-duyen/152409/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.