Đang lúc chúng hiệp cười vang, thì trên hành lang được đặt thêm mấy chiếc ghế.
Ngồi phía bên trái là mấy người Minh Không, Vân Vô Nhai an vị ở giữa, ngón tay chỉ hai chiếc ghế cách một trượng phía bên phải, “Nhị công tử, Thất thiếu mời ngồi.” Ánh mắt lại nhìn chúng hiệp, “Nơi này quá nhỏ, thỉnh chư vị ngồi tạm dưới ấy vậy.”
Nếu là trước đây, ắt hẳn trong lòng chúng hiệp không phục, nhưng vào lúc này, không ai nghi ngờ vị trí trên hành lang là không nên thuộc về Minh Nhị công tử và Lan Thất thiếu.
Minh Nhị công tử vốn là người khiêm cung lễ nhượng, nghe vậy liền quay lại nhìn chúng hiệp phía sau, nhưng chưa kịp mở miệng chúng hiệp đã lên tiếng: “Nhị công tử, Thất thiếu mời, bọn ta tùy ý là được rồi.” Sau đó đều ngồi xuống đất, ngay cả Thu Hoành Ba, Hoa Phù Sơ cũng vậy.
Thấy tình cảnh này, Minh Nhị không từ chối nữa, chắp tay một cái rồi đi lên lang diêm. Lan Thất đã ngồi vào chỗ từ lâu, Minh Nhị ngồi xuống bên cạnh nàng.
“Vân thiếu chủ, ngươi nói xem chuyện này phải giải quyết thế nào đây.” Sau khi mọi người đã ngồi xuống hết, Lan Thất đi thẳng ngay vào vấn đề, dáng vẻ nhàn nhã như đang hỏi “Trưa nay ăn gì?” vậy.
“Còn phải giải thích vì sao lại cướp ‘Lan Nhân Bích Nguyệt’ nữa.” Vũ Văn Lạc nhanh chóng chêm vào một câu, chỉ sợ lọt mất việc lớn này, mà giấy bút trong ngực cũng đã được móc ra chuẩn bị sẵn sàng.
Chúng hiệp nghe vậy có cười nhạo, có quở trách trừng hắn một cái, ngay cả Vân Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-nhan-bich-nguyet/1214939/quyen-2-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.