Phi thân khỏang chừng bốn, năm dặm, phía rừng cây trước mặt vang lên tiếng binh khí va chạm rõ mồn một, trong rừng bóng người thấp thóang, tiếng người nói cũng trở nên rõ ràng.
“Vũ Văn Phong, ngươi bình thường vẫn giết người Tùy giáo, hôm nay rơi vào tay ta, đúng là ông trời có mắt.”
“Phì! Ác nhân ma giáo, ta chỉ hận ngày thường giết vẫn chưa đủ!”
“Thật sự là đại ca!” Vũ Văn Lạc nghe được rõ ràng, chân tăng tốc, một phen vọt vào trong rừng cây.
Trong rừng, Vũ Văn Phong độc một người đối chọi sáu gã mặc áo trắng, Xích Long tiên trong tay múa điên cuồng tựa long xà, chiêu chiêu tàn nhẫn, nhưng sáu người đối địch kia cũng là cao thủ, chẳng những công thủ có thứ tự, phối hợp ăn ý, đại đao như tuyết, kiếm bén như băng, đem Vũ Văn Phong vây quanh ở giữa, đi không thể, công không ra, rõ ràng đang ở thế hạ phong, mà ngoài vòng tròn lại còn có sáu người vây quanh, mặc dù chỉ đứng yên nhìn, nhưng hãy nhìn bộ dáng kia, rõ ràng là chuẩn bị tùy thời gia nhập công kích.
“Ma giáo quả thật chỉ biết dùng thủ đọan thấp hèn, nếu dám đơn đả độc đấu (1),ta chắc chắn đưa một đám các ngươi đi gặp Diêm Vương!” Tuy nói là bị bao vây đang ở thế bất lợi, Vũ Văn Phong vẫn miệng mồm sắc bén.
“Người Tùy giáo chúng ta làm việc chỉ theo bốn chữ” Tùy tâm sở dục”(2),không giống những kẻ như các ngươi tự xưng là anh hùng hảo hán.” Một người trong đám người áo trắng giống như kẻ cầm đầu, nói đáp lễ,“Có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-nhan-bich-nguyet/1214890/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.