Đàm Thư Mặc mở vòi sen, tuỳ ý để nước rơi lên người mình. Không dám đối diện với người kia, Văn Tĩnh Hy ở bên ngoài, cách cô một cánh cửa. Người cô nhớ thương, người mà cô luôn muốn chăm sóc ở bên ngoài.
Đàm Thư Mặc tự tay đánh lên trán mình, không được, không thể tham lam như vậy. Nơi này Tĩnh Hy ở không thích hợp, sẽ uỷ khuất cậu ấy. Giường cứng, lưng cậu ấy sẽ bị đau, đồ ăn không ngon, Tĩnh Hy thường người đã kén ăn, nhất định không thể.
Hạ quyết tâm, Đàm Thư Mặc nhanh chóng mặc quần áo, bước ra ngoài.
Đập vào mắt cô là Văn Tĩnh Hy, đang đứng tại ban công. Tĩnh Hy có vẻ nhân lúc cô đi tắm đã thay đồ, mặc lên chiếc áo thun của Đàm Thư Mặc, tóc búi cao, trong đáng yêu vô cùng.
Đàm Thư Mặc mấp mé môi, không thể để ý niệm khác lấn chiếm. Bước đến trước mặt người kia
“Tĩnh Hy, tớ dẫn cậu đi ăn tối, sau đó mua vé tàu cho cậu trở về”
Văn Tĩnh Hy nghe thấy, không bất ngờ “Tớ sẽ không về, ăn tối thì được, tớ cũng đói rồi”
“Tĩnh Hy, nghe lời, cậu có biết đây là đâu không?” - Đàm Thư Mặc lạnh lùng, giọng nói nghiêm túc.
Văn Tĩnh Hy biết người kia sẽ như vậy, cũng không sợ hãi, nắm lấy tay Đàm Thư Mặc.
Đàm Thư Mặc rút tay khỏi người kia “Văn Tĩnh Hy, tớ, tớ là một tội phạm giết người, tham ô, ngồi tù 5 năm. Cậu phải tránh xa tớ, cậu đang ở nhà một tội phạm có biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-nay-la-to-nguyen-y-o-ben-cau/3481082/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.