Quay trở lại khu vực quay phim, cậu cùng Lâm Tú tìm một khách sạn thuê phòng. Khi nhận phòng, sắp xếp xong quần áo cũng đã hơn 17h.
Nhìn ra ngoài cửa sổ thấy sắc trời đã tối, cậu cảm thấy nhàm chán nên cầm theo điện thoại ra khỏi khách sạn.
Một mình dạo bước trên khu phố đi bộ tấp nập người qua lại. Đi dạo được một lúc, cảm thấy chân có hơi mỏi nên cậu đã tìm một chỗ để nghỉ chân.
Ngồi xuống hàng ghế đá bên đường, cậu thất thần đưa mắt nhìn một gia đình đang vui đùa bên nhau, trông rất hạnh phúc. Càng nhìn, cậu lại càng thấy chạnh lòng, trong đầu lúc này cũng không ngừng suy nghĩ lung tung ’ Tại sao họ lại có gia đình hạnh phúc đến thế, tại sao mình lại không có được một gia đình như vậy. Cảm giác được ba bế lên trời vui đùa, được mẹ hát ru nó như thế nào nhỉ '.
Thật sự, dù cậu có sống lại bao nhiêu lần đi nữa, thì điều cậu khát khao nhất vẫn là có một gia đình hạnh phúc, yêu thương cậu. Nhưng ông trời lại bất công, nơi cậu gọi là nhà lại chính là nơi đem đến nhiều nỗi đau nhất với cậu.
Càng nghĩ lòng càng nặng trĩu, cầm điện thoại lên ấn mở danh bạ. Nhìn trong danh bạ của mình vỏn vẹn cũng chỉ có 5 người, không ai có thể tâm sự được. Nên đành buông điện thoại xuống, cất vào trong túi.
Cậu đưa tay vỗ vỗ vào mặt mình cho tỉnh táo, cảm thấy không dạo tiếp được nữa nên cậu dứt khoát quay trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-nay-doi-lai-anh-bao-ve-em/3376530/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.