Sáng hôm sau, cậu giật mình thức dậy trong vòng tay ấm áp của Dạ Huyền.
Thấy anh vẫn còn ngủ say, nên cậu nhẹ nhàng gỡ tay anh đang ôm mình ra, rồi từ từ ngồi dậy tìm điện thoại.
Cầm điện thoại lên xem giờ, thì thấy giờ đã hơn 7 giờ. Cậu nhớ hôm nay lịch quay của mình có cảnh quay lúc 9h40, thế là cậu vội vàng chạy đi vệ sinh cá nhân rồi thay đổi bộ đồ mới.
Khi quay lại lều, cậu nhìn Dạ Huyền vẫn còn ngủ, chăn cậu đắp cho anh lúc nãy đã bị đá ra lần nữa ‘’ Cái thói quen đá chăn của anh ấy vẫn không bỏ được ‘’. Cậu tiến đến đắp lại chăn cho anh, sẵn đó chỉnh lại kiểu nằm cho anh thoải mái hơn.
Sau đó lấy ra một tờ ghi chú, viết lại lời nhắn: Em thấy anh ngủ say quá nên không kêu anh dậy, hôm nay em có lịch quay nên đi trước. Anh đói thì gọi số điện thoại trợ lý của em ghi phía dưới, để cô ấy đem đồ ăn đến cho anh, yên tâm là em đã nói trước với cô ấy rồi nên không sao hết. Và anh bận thì cứ về đi, em đã khỏe rồi không sao cả, đừng lo lắng quá.
Để lời nhắn lên trên bàn, cậu bước ra khỏi lều rồi nhanh chóng đến chỗ trang điểm, thay y phục để chuẩn bị diễn.
Trong lúc cậu ngồi makeup, cậu có để ý thấy mọi người lâu lâu lại liếc nhìn mình, rồi tụm lại nói nhỏ gì đó. Cậu cảm nhận được ánh mắt của họ thể hiện sự đố kỵ, sự hâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-nay-doi-lai-anh-bao-ve-em/3376528/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.