Trời dần hửng sáng, những nhân viên trong đoàn cũng đã lục đục thức dậy, chuẩn bị cho một ngày làm việc bận rộn.
Cậu nhìn lịch quay được gắn ở gốc cây, thấy hôm nay tới tối mình mới có cảnh quay. Lúc này cậu cũng không ngủ được, lại đang rảnh thì xin vào giúp một tay.
Mọi người đầu tiên là khách khí bảo không cần, thấy cậu vẫn kiên quyết thì có dò hỏi cậu làm được không. Khi nhận được câu trả lời chắc chắn từ cậu thì mọi người cũng vui vẻ đáp ứng, vì vừa hay bọn họ đang thiếu người.
Cậu cũng không nói suông, thật sự cậu biết làm những chuyện này, còn rành là đằng khác. Nên bắt tay vào làm cũng không có xảy ra sự cố gì.
Đợi khi công tác chuẩn bị bối cảnh đã xong, đạo diễn cũng vừa lúc tiến đến xem xét tình hình.
Khi ông đưa mắt qua nhìn thì thấy cậu đang lau mồ hôi trên trán, thấy thế ông bước đến hỏi ‘’ Tiểu An thức sớm thế, đã khỏe chưa ‘’.
Cậu mỉm cười đáp ‘’ Vâng, đã khỏe rồi. Còn có cảm ơn đạo diễn hôm qua đã giúp đỡ tìm kiếm tôi và thật sự xin lỗi vì đã làm lỡ thời gian của mọi người ‘’.
Ông vỗ vai cậu, khách sáo nói ‘’ Có gì đâu, mạng người quan trọng mà ‘’.
Cậu cũng lịch sự cùng ông nói chuyện thêm vài ba câu rồi tìm cớ nói giúp nhân viên trong đoàn rồi rời đi.
Đạo diễn qua mấy lần tiếp xúc cũng cảm nhận được cậu là một người giao tiếp yếu, nên việc cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-nay-doi-lai-anh-bao-ve-em/3356101/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.