Lời dẫn
Nhiều năm sau, Vũ Văn Dung vẫn còn nhớ đêm hôm ấy,vầng trăng sáng tỏ màu đồng mờ ảo như được phủ một lớp sương. Những bông hoa thạch lựu trong khu vườn thanh tĩnh bừng lên nở rộ như những đốmlửa lập lòe trong đêm tối, tỏa ra một mùi hương thoang thoảng. Nhưng thứ thực sự khiến lòng người rung động lại là hương thơm ngòn ngọt từ người con gái thuận theo cơn gió đêm quấn quýt nơi mũi người.
TiểuLiên vẫn cúi đầu như đang trầm tư suy nghĩ điều gì đó. Bất chợt ngẩngđầu lên. Một đôi mắt sáng long lanh như vầng trăng đang lơ lửng nơi bầutrời, đôi mắt trong sáng chưa từng vướng bụi trần. Giật mình kinh ngạc,hai con ngươi đen lay láy xoe tròn, trong phút chốc, trông đáng yêu nhưmột chú nai đi lạc.
Chàng cảm thấy nơi sâu thẳm trong lồng ngựcmình thoảng đập mạnh, giật mình ngỡ ngàng. Lại thấy nàng khoác lên gương mặt một nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt không còn vẻ sợ hãi lại tràn đầy hivọng như ngày nào, thay vào đó là một vẻ bất cẩn và thản nhiên. Lùi vềsau một bước, nói: “Như Yên Các ở phía Tây, hôm nay là 15, trăng rằm mọc từ đằng Đông, lặn ở đằng Tây, chàng cứ đi về hướng đó là đúng rồi.” Nói xong, nàng khẽ đưa tay lên chỉ, tay áo nhấc lên, để lộ cái cổ tay trắng như sen như ngọc.
Chàng vô thức nhìn theo ánh mắt của nàng,trong đôi mắt có thần ấy tràn đầy vẻ khinh mạn, đôi môi khẽ nhếch lên,dường như đang hi vọng chàng mau rời khỏi chốn này.
Quả nhiênnàng đã thay đổi. Không còn là một tì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-lang-vuong/15028/quyen-1-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.