Tử Đồng nghe Phượng Họa Lan nói xong, sắc mặt méo mó một chút. Nói gì thì nàng ta cũng là đệ nhị mĩ nhân, mặc dù tuổi tác cũng đã lớn, nhưng có cần phải gọi là đại thẩm không, còn cái bộ dạng giả ngây ngô hỏi cấp 6 là gì có ăn được không nữa.
“Trấn Quốc công chúa cứ xem như Đồng Đồng chưa nói gì đi. Nào, có muốn học đàn không, Đồng Đồng dạy người.”
Phượng Hà và Phượng Lâm vội xoay mặt đi, này Tử Đồng à, tỷ tỷ đến cầm sư của Hỏa Phượng quốc còn lẽo đẽo theo sau nhận sư phụ đó.
“Bổn cung không thích đàn. Chúng ta chơi đánh bài, mạt chược đi.” Phượng Họa Lan hào hứng kéo kéo ống tay áo Tử Đồng
Tử Đồng sững người, gân xanh trên trán co rút đau đớn. Ôi nếu không phải bị uy hiếp, nàng ta cũng sẽ không tiếp cận tiểu gia hỏa khó hầu hạ này a. Thử hỏi có hài tử 7 tuổi nào mà đòi đánh bài, mạt chược chứ.
Phượng Lăng Phong thở dài, tỷ tỷ thật đáng sợ. Bất quá lúc này toàn bộ lực chú ý đều đổ dồn về thuyền của hắn, không tiện xử lí nàng ta, cũng không tiện bại lộ thân phận, phải kiếm cớ đuổi nàng ta đi.
“ Tỷ tỷ đừng làm khó Tử Đồng cô nương, lại đây với đệ.” Phượng Lăng Phong vẫy tay
Phượng Họa Lan ngoan ngoãn buông tha cho nàng ta, bộ dáng ngây thơ đáng yêu chạy đến ngồi trên đùi Phượng Lăng Phong.
Tử Đồng thở phào nhẹ đến khó phát hiện. Nàng ta thấy sắp đến thời gian liền cúi chào về thuyền.
Nàng ta đi rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-lan-vi-phu-tinh-nguyen-lam-am-giuong/88098/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.