Phượng Họa Lan vừa chải vừa vận nội lực hong khô tóc. Thiên An ngồi ngoài cửa phơi nắng, miệng ngậm cỏ đuôi chó dáng vẻ chán chường nhìn nàng. Nàng trừng mắt nhìn hắn, giơ tay lên, trên bàn tay tức khắc xuất hiện một quả cầu lửa. Thiên An lập tức cụp mắt quay mặt sang nơi khác, huýt sáo.
Năng lực dị năng này kiếp trước được truyền trong Phượng gia, nhưng chỉ có dòng chính của người đứng đầu mới có năng lực này. Phượng gia còn có một cuốn tịch điển cổ chứa không những võ công mà còn có binh pháp, trận địa, cách điều khiển và phát huy dị năng là nhiều nhất. Nàng kiếp trước là trưởng gia tộc, cuốn tịch điển kia đã nằm lòng từ nhỏ.
Vốn không ngờ sang kiếp này, năng lực dị năng ấy vẫn còn tồn tại, thêm nữa ở cổ đại tu luyện nội lực càng gia tăng sức mạnh của nàng, ngọn lửa cũng phát huy mức công phá hơn trước.
Tóc khô, nàng vấn cao lên, để lộ sau cái cổ trắng ngần một vết bớt. Vết bớt này hình hoa Mạn Châu Sa đỏ rực như máu đang nở kiều diễm xinh đẹp. Vết bớt này đã có từ khi nàng sinh ra, ban đầu bông hoa rất nhạt và nhỏ, nhưng nàng càng lớn thì bông hoa đó càng nở rộ, càng to, càng đậm, nhất là càng xinh đẹp. Hừ, đây là lúc ở U Minh giới, nàng trước khi qua cầu Nại Hà đã bên cạnh bờ Vong Xuyên hái một cành hoa Mạn Châu Sa đang nở, khi qua cầu hình như cũng mang theo, chắc đó là lí do khiến nàng có cái bớt ấy.
Thấy nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-lan-vi-phu-tinh-nguyen-lam-am-giuong/88096/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.