Tĩnh vương phi vừa về tới biệt viện, lập tức không cần giữ khuôn mặt hiền từ hòa ái như ban nãy nữa, sắc mặt đỏ rực vặn vẹo cực khó coi. Bà ta đập bàn ngồi phịch xuống, tức giận quát: “Con nhóc đó thật quá đáng! Nó là cái thá gì chứ? Dám ăn nói với bổn phi như vậy! Lan Lăng vương năm thê tứ thiếp còn phải xin ý tứ nó? Nằm mơ!”
“Mẫu thân...ngài bình tĩnh lại đã” Nguyệt Mỹ Hậu rót cho bà ta tách trà, đến lấy lòng.
Tĩnh vương phi nhận trà, uống cho nguôi đi lửa giận. Trang ma ma mang trà bánh lên thêm, nhỏ giọng khuyên: “Vương phi cần gì phải đi chấp nhất một con nhóc? Dù sao tiểu thư cũng có diễm phúc được Lan Lăng vương lâm hạnh, đêm đó nô tì còn cho tiểu thư uống hổ lang chi dược, chắc chắn một lần là mang lân nhi, đợi lúc có tin mừng, chúng ta ầm ĩ một trận, thì con nhóc đó có muốn cũng không phản đối được”
Hổ lang chi dược là loại dược khi nữ nhân uống vào, sẽ hút dương khí nam nhân, chỉ qua một lần ân ái liền đậu thai. Chỉ là người nam nhân vì bị hút dương khí, nên tuổi thọ sẽ giảm mạnh! Chính vì tính nguy hiểm của loại dược này, mà Thần Minh đại lục đã cấm lưu truyền bí dược, chỉ có ở sâu trong quốc khố, cụ thể là quốc khố Nguyệt Thần quốc mới có.
“Ngươi làm tốt lắm, đúng là ma ma tâm phúc của bổn phi.” Nghe vậy, Tĩnh vương phi nhếch môi cười khẽ, vươn tay nâng cằm Nguyệt Mỹ Hậu lên dặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-lan-vi-phu-tinh-nguyen-lam-am-giuong/3151703/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.