Phượng Họa Lan thúc ngựa, Tuyệt Ảnh Vân tung vó phi nước đại, chen qua đám lính kỵ binh, ý muốn dẫn đầu.
Nguyệt Dạ Long vỗ vỗ nhẹ Dạ Chiếu Ngọc, bạch mã hiểu ý đuổi theo.
Hắn không vui nhìn hai tên tình địch sau lưng cũng thúc ngựa. Hừ, mặt mày xấu hơn hắn, nghèo hơn ngắn, 'cái kia' chắc chắn cũng bé hơn hắn, vậy mà đòi tranh giành Lan Lan với hắn? Không được, hắn nhất định phải chứng tỏ rằng, hắn là nam nhân duy nhất trong sạch, chỉ phù hợp với nàng.
“Tân đế quốc, bổn vương nghe nói ngươi thích nữ sắc, 13 đã nạp vài thông phòng. Hiện giờ hậu cung ngày nào cũng náo nhiệt vui vẻ a?”
Vu Tuệ Lương nghe điểm tên giật mình. Gì đây? Chơi chiêu sao? Biết chị thích đàn ông trong sạch, nên bôi nhọ hắn? Được, Lan Lăng vương, ngươi đợi trẫm!
“Đúng là vậy. Trẫm có hậu cung, nhưng chủ yếu chỉ để phát tiết thôi. Nữ nhân, chỉ là công cụ làm ấm giường.”
Phượng Họa Lan phía trước nghe thấy, lập tức khó chịu nhíu mày.
Nguyệt Dạ Long thầm đắc ý, chỉ là, Vu Tuệ Lương nói tiếp: “Nếu trong cuộc đời này, trẫm thật tâm gặp được nữ nhân mình yêu, thì cho dù nữ nhân đó đã thành gia lập thất, trẫm cũng sẽ đem nàng về, để nàng ở ngôi vị cữu ngũ chí tôn, giải tán hậu cung giai lệ, nửa đời sau độc sủng mình nàng”
Hắn dứt lời, cũng không che dấu tình ý dạt dào, nhìn theo bóng lưng mãnh khảnh của Phượng Họa Lan.
Mà Phượng Họa Lan mày đã giản ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-lan-vi-phu-tinh-nguyen-lam-am-giuong/3151689/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.