Đầu lưỡi hắn đẩy qua, cuốn lấy lưỡi đinh hương mềm mại của nàng. Nước thuốc thuận lợi trôi xuống, nhưng vẫn có vài giọt theo khóe miệng nàng chảy ra. Vị đắng quả thật giảm rất nhiều, cảm giác...thật là lạ
Nhất thời, Phượng Họa Lan bị dọa cho phát ngốc không phản ứng, trợn mắt nhìn hắn.
Nguyệt Dạ Long rời khỏi môi nàng, âm trầm cười khàn khàn:
_ Lan Lan, nhắm mắt lại. Nàng thật ngốc, không chuyên tâm chút nào!
Lúc này Phượng Họa Lan mới giật mình, hai má đỏ rực như hoa đào đẹp khôn tả. Aaaaa mẹ nó, nụ hôn đầu của nàng, trong hai kiếp! Nàng tức giận trừng mắt, yếu ớt đánh lên lồng ngực tráng kiện của hắn, ai oán kêu:
_ Chết tiệt, nụ hôn đầu của ta...yêu nghiệt khốn khiếp, trả lại cho ta, trả lại...
May mắn, nàng vừa mới bệnh dậy, sức lực kém đi nhiều, thế nên mấy cái đánh của nàng chỉ như gãi ngứa cho hắn. Tim hắn bị mấy cú đánh kia làm cho nóng lên đập mãnh liệt, thêm câu nói cáu giận của nàng khiến hắn vui vẻ không thôi. Lan Lan ngốc, nụ hôn đầu đã sớm bị hắn cướp lấy 8 năm trước rồi! Còn nữa, lúc nàng hôn mê hắn cũng hôn qua mấy lần, đâu còn cái gì nụ hôn đầu? Nhưng mà nàng không biết, chứng tỏ nàng trong sạch, thuộc về hắn, chỉ thuộc về riêng hắn.
Ý nghĩ này làm Nguyệt Dạ Long thích thú, cười khuynh quốc.
Hắn chỉ hơi dùng sức, lập tức đã ôm gọn lấy nàng trong vòng tay, ngồi xuống giường êm, khàn giọng nói:
_ Lan Lan,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-lan-vi-phu-tinh-nguyen-lam-am-giuong/3151676/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.