Nguyệt Dạ Long cực kì hồi hộp, phải, ít khi có chuyện gì có thể khiến hắn hồi hộp như lúc này!!!!
Hắn đang tưởng tượng thời khắc huy hoàng, Lan Lan giải quyết mọi việc ổn thỏa, sau đó sẽ có thời gian cùng hắn bồi dưỡng tình cảm≧﹏≦
Sẽ là như vậy, nếu như không nhận được cấp báo khẩn....
Mẹ nó, con bà nó, lão đại nương thế nào lại sang đây đón dâu a!!!
Nguyệt Dạ Long vội vã rời đi, vận khinh công tuyệt đỉnh của hắn mà chạy đến gần biên giới.
Bãi cỏ xanh rì, hoa chớm nở đung đưa trong gió....
Một hàng dài cỗ xe ngựa với binh lính bảo vệ kín không một khe hở ngừng lại nghỉ dọc đường.
Nữ tử không hề có phép tắc nằm ườn trên cỏ, vươn tay duỗi người, ngáp một cái dài, lười biếng nhắm mắt lại.
Nàng vừa khép mắt, một trận kình phong ập đến, tiếng gầm tức giận quen thuộc vang lên:
_ Lão đại nương, ai cho tỷ đến đây?
Nữ nhân hơi nhích thân mình, vươn tay lên ngoáy mũi, cất giọng:
_ Tiểu tử, bổn cung đích thân đi cầu thân cho ngươi, mệt mỏi đường xá xa xôi, cực khổ trăm bề. Không cảm ơn thì thôi còn trách vấn bổn cung? Ngươi làm bổn cung thật thất vọng. Mà bổn cung thất vọng đi đôi với phụng thể ngàn vàng bất an, ngươi có bù nổi không? À còn nữa....
_ Mau dừng lại, lão đại nương!!!
Nguyệt Dạ Long rất thuần thục nhét một chiếc vớ đen vào miệng nữ nhân. Rất thành công làm nữ nhân im miệng.
Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-lan-vi-phu-tinh-nguyen-lam-am-giuong/3151663/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.