_ Lan Lan, nàng bị thế nào, để vi phu gọi thái y.
Nguyệt Dạ Long gấp đến biến sắc, liều mạng ôm lấy Phượng Họa Lan, cố gắng gỡ hai tay đang bịt mũi đầy máu
Phượng Họa Lan bị hắn siết chặt, đầu xấu hổ chôn vào lồng ngực cứng rắn của hắn sống chết không chịu ngẩn đầu, hai tay bịt máu mũi đang chảy không ngừng.
Con mẹ nó!!!
Là tại ngươi, tất cả là tại tên yêu nghiệt nhà ngươi hại ta!
Phượng Họa Lan không ngừng gào thét trong lòng, bộ dáng chật vật đáng thương.
_ Tuyệt đối không được gọi thái y, ta không sao. Chết tiệt, ngươi đừng gỡ tay ta ra nữa, chỉ là....chảy máu mũi thôi.
Nguyệt Dạ Long nghe thế ngạc nhiên đình chỉ động tác, lát sau không nhịn được cười ha hả. Hắn thật không ngờ a, Lan Lan vì nhìn thấy thân thể của hắn mà chảy máu mũi, hạnh phúc không tài nào tả được.
Phượng Họa Lan hơi ngẩn đầu, phượng nhãn màu tím ẩn ẩn tức giận nhìn ai đó cười đến chảy nước mắt. Mẹ nó, có gì vui sao, mắc cười ở cái chỗ nào chứ???
_ Vi phu rất cao hứng a, Lan Lan có biết không? Cười đủ hắn cúi đầu xuống nhìn ôn hương nhuyễn ngọc làm đà điểu trong ngực, cực kì dịu dàng hỏi
_ Kệ mẹ mi!!! Phượng Họa Lan mắng
Nguyệt Dạ Long thấy nàng tức giận thật, nhịn cười, nhẹ giọng dỗ dành:
_ Lan Lan, mau thả tay ra để vi phu rửa sạch, ôm mũi như vậy không tốt đâu. Ngoan~
Không hiểu vì cái lí do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-lan-vi-phu-tinh-nguyen-lam-am-giuong/3151655/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.