Phượng Hà mới sáng sớm bị gọi dậy, ẩn ẩn không vui nhưng vẫn phải thay y phục.
Trên đường ngồi trên kiệu, hắn ngủ gục vài” chục” lần. May mà thái giám hầu cận nhắc nhở, nếu không hẳn là hắn cũng té xuống kiệu từ lâu.
Khi hắn đến Ngự thư phòng, tất cả đã có mặt đầy đủ, đang mắt to trừng mắt nhỏ với hắn.
Kì quái, hắn là em bé ngoan a~
Phượng Họa Lan ngồi trên long ỷ, chậm rãi thưởng thức điểm tâm sáng cháo hoa mà Nguyệt Dạ Long đích thân chuẩn bị, hoàn toàn ngó lơ sự xuất hiện của hắn.
_ Tỷ tỷ.
Phượng Họa Lan khẽ gật đầu. Phượng Hà ngoắc mông lon ton ngồi cạnh Hiền Thái phi.
Thay Lan Lan lau khóe miệng, thấy nàng hài lòng nhìn hắn, Nguyệt Dạ Long sung sướng như hài tử được kẹo cười ngu ngốc, cầm khay thức ăn ra ngoài.
Nguyệt Dạ Long đi khỏi, Phượng Họa Lan bắt đầu:
_ Gọi mọi người đến chính là có chuyện muốn nói, Hỏa Phượng quốc một ngày không thể không có hoàng đế, tiểu hồ ly, tiểu tước tước, các đệ tự chọn đi.
Nghe xong câu đó, Phượng Lâm và Phượng Hà ngồi đối diện thét như heo chọc tiết:
_ Mẹ nó!!! Cái gì?
Thái hậu cười khẽ nhìn bộ dạng thất thố của bọn hắn. Trái ngược với hai nhi tử bất mãn, Đức thái phi và Hiền thái phi cao hứng.
_ Muội đặt nhi tử của tỷ tỷ sẽ làm hoàng đế. Hiền thái phi không biết lấy từ đâu ra một xấp ngân phiếu đặt lên bàn
Đức thái phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-lan-vi-phu-tinh-nguyen-lam-am-giuong/3151651/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.