Thần Thái phi Vu Lệ Châu ngồi trên kiệu để đám cung nhân đưa đến tẩm cung Hoàng hậu. Trời tối có chút lạnh, cả người mụ nằm gọn trong bộ áo khoác lông chồn xám bạc, bàn tay vân vê mép áo, ánh mắt không có tiêu cự đầy toan tính.
Tẩm cung hoàng hậu gần ngay trước mắt. Cung hoàng hậu rất khí thế cùng oai nghiêm trước đây giờ thế nào lại có dáng điệu cợt nhả mời gọi nam nhân. Vu Lệ Châu thầm khinh bỉ, ả ta đến ngự ba năm mà đã rất có năng lực thay đổi hoàn toàn cung điện Hoàng hậu lúc trước thành tẩm điện hệt với tính cách của ả a.
Kiệu dừng lại, mama vội đến trước đỡ lấy mụ. Cung nhân trong điện khẽ khom người hành lễ:
_ Tham kiến Thái phi nương nương
_ Mọi người mau đứng lên, nền đất rất lạnh. Lần sau cúi đầu là được, biết không? Vu Lệ Châu rất nhập vai vị tần phi hiền lương thục đức yêu dân như con, trên mặt mang vẻ từ ái không ai sánh bằng
Cung nhân không hẹn mà thấy cảm động. Ở thâm cung hiểm độc lòng người sớm đã nguội lạnh, cũng chỉ có mỗi Thần Thái phi vẫn như đóa sen trắng tinh khiết không bị vẩn đục, thật khiến cung nhân thêm yêu kính vị thái phi này, chả trách Thái Thượng Hoàng sủng ái người ấy nhất.
Vu Lệ Châu bước vào trong điện. Phương Doãn đang ngồi tựa trên huyễn tháp dùng canh sâm, chỉ có đại cung nữ Nạp Miên hầu hạ bên cạnh, ánh mắt tiều tụy mệt mỏi, cằm còn dấu vết màu đỏ đậm chói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-lan-vi-phu-tinh-nguyen-lam-am-giuong/3151649/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.