Phượng Họa Lan nghe thấy ả ngực to cầu kiến, lần đầu tiên biểu thị cảm xúc tính từ đầu năm đến nay, chỉ là biểu cảm đó lại là biểu cảm đầy chán ghét.
_ Cho hoàng hậu vào. Phượng Họa Lan mở miệng
Phượng Lâm biết điều, tiếp tục lui về một góc làm mộc đầu( người gỗ) tập hai.
Phương Doãn giống hệt với phụ thân ả, hất cằm cao ngạo đung đưa mông lắc lắc eo nhỏ bước vào, vừa đi vừa vươn tay sửa sửa lại bộ diêu vàng.
Nhưng khi ả ta nhìn rõ người đang ngồi trên long ỷ, mặt lập tức biến dạng, biểu tình cứng ngắc luống cuống bước vào, còn suýt vấp dưới chân té ngã.
Phượng Họa Lan nhìn ả ta như nhìn vật chết, tư thái cao ngạo lạnh lùng đè xuống khiến ả ta cảm thấy thấp hèn không thể tả, lại giống như thiếu khí dưỡng rất khó thở, ngực bị chèn ép đến phát đau.
_ Tại sao ngươi lại phạt trượng phụ thân? Phương Doãn không hành lễ, cho dù bị khí thế chèn ép nhưng vẫn già mồm chất vấn trước
Khóe môi Phượng Họa Lan khẽ nhếch lên, bàn tay đeo bộ móng tay vàng lại tiếp tục như tiết tấu ban nãy gõ gõ xuống mặt bàn. Nàng hơi nghiêng đầu nhìn thẳng vào mắt Phương Doãn, hồi lâu mới mở miệng:
_Mama quản sự, Hoàng hậu không biết cung quy, vả mồm hai mươi cái!
Hai bà mama to lớn ở ngoài điện rất khí thế “dạ” một tiếng lớn chạy vào. Phương Doãn nhìn hai bà mama tức khắc trong lòng run sợ. Xưa nay đám mama quản sự nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-lan-vi-phu-tinh-nguyen-lam-am-giuong/3151643/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.