Phượng Họa Lan tỉnh lại đã thấy mình nằm ở khu rừng trúc mát mẻ.
Nàng nằm trên tấm áo khoác lông cáo trắng to, xung quanh là trúc xanh mượt mà xào xạc, bên cạnh nàng là hai chiếc bàn gỗ Hoàng Lê. Một để bình trà hai chén và vài món điểm tâm. Bàn còn lại dài hơn một chút, đặt một thanh cổ cầm bằng gỗ tử đàn họa tiết tuyệt đẹp.
Nàng xoa xoa huyệt thái dương ngồi dậy, phát hiện đến giờ triều phục vẫn chưa được thay ra.
Hình như nàng nhớ mang máng là đang đau khổ ở trong phòng, sau đó quá mệt mỏi thiếp đi, còn việc tại sao ở nơi này...
Nàng siết chặt nấm đấm, còn không phải là tên khốn kia ban tặng sao?
Nhưng tức giận được một lát, cảm xúc đau thương lại ập về, nàng cụp mắt, bàn tay ngọc lướt nhẹ trên dây đàn.
Nàng khép hờ mắt, bàn tay như bướm lượn lên xuống trên cây đàn, miệng mấp máy hát:
Ru hoa, shi meng
Như hoa, như mộng
Shi wo men duan zan de xiang feng
Là cuộc trùng phùng ngắn ngủi của đôi ta
Chan mian, qing yu
Mưu bụi, triền miên
Yan zhi lei piao luo zang ko zhong
Từng giọt lệ rơi bên nơi khóe mắt
You you ting fen sheng xin tong
Trầm ngâm nghe tiếng gió, lòng quặn đau
Hui yi qian zai can yue zhong
Hồi ức khắc vào mảnh trăng khuyết
Chou si an an sheng nan chong feng
Nỗi sầu tư lặng lẽ, khó trùng phùng
Chen zui chi ren meng
Chìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-lan-vi-phu-tinh-nguyen-lam-am-giuong/3151616/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.