Bà Hoa lững thững xách chiếc túi hàng hiệu do Thanh Hà mua tặng, định bụng ra quán khoe với mấy bà bạn. Vừa bước tới đầu hẻm bà đã bị cậu con trai quý tử chặn đường.
– Mẹ, mẹ giúp con việc này với. – Kiến Văn vừa kéo tay mẹ vừa nói nhỏ vào tai bà.
– Ủa, về hồi nào vậy con? Sao về mà không báo trước. – Bà Hoa ngạc nhiên.
Nhìn ngó xung quanh con trai, bà càng tò mò.
– Mà sao lại mặc đồ thế này, hành lý đâu con?
– Chuyện đó để sau hẵng nói, con có chuyện gấp, mẹ giúp con một việc. Vợ con, nó có hỏi thì mẹ nói con xin nghỉ phép về nhà mình nha, nói là có đám bên nhà chồng tương lai của cái Hằng. Nó sắp cưới thì lấy cớ đấy cũng được. Mẹ đừng nói gì hết, chỉ nói dối giúp con việc ấy thôi. – Kiến Văn khẩn khoản.
– Chuyện gì, mày đi đâu, làm gì lén lút sau lưng nó mà phải nói dối thế hả? – Bà Hoa có vẻ bực bội.
– Con sẽ giải thích sau, mẹ cứ giúp con nói dối đi, mai về con sẽ nói rõ.
Dứt câu Kiến Văn vội vẫy tay chào mẹ rồi tiến thẳng ra chiếc xe đậu chắn ngang trước hẻm.
Ngơ ngác không hiểu thằng con trai đang tính toán chuyện gì, bà chẳng kịp phản ứng thì cô con gái út đã ra tới.
– Mẹ, xe tới chưa? Ủa, ai nhìn như anh Văn thế hả mẹ? – Vừa ngó ra đầu hẻm cô em gái vừa tò mò.
– Thì anh mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-khoi-mong-manh/3487240/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.