"Rống......"
Con côn trùng phát ra tiếng gào giống như dã thú nhưng lại vô cùng khàn khàn. Trùng giáp có nửa thân trên vô cùng lộng lẫy, ngay cả nửa thân dưới cũng không ghê tởm lắm, nhìn có chút lóng lánh. Bốn cánh lại càng hoa lệ hơn, dường như nó đang muốn kháng cự trong tay Kế Duyên.
"Xì xì xì..."
Lôi quang màu tím lóe lên, con quái trùng run rẩy, cảm giác vùng vẫy cũng giảm đi rất nhiều.
Ngoài những tiên sư trong Kim điện, các đại thần, thái giám, cung nữ, tú nữ đều trông vô cùng hoảng sợ.
"Hoàng thượng!" "Đây là cái gì?"
"Cái...... cái gì vừa ra khỏi người hoàng thượng vậy?"
"Ta thấy thật đáng sợ......"
Khi Kế Duyên nắm lấy Trùng hoàng trong tay, sự trói buộc trên người Hoàng đế Tổ Việt cũng lập tức giảm đi. Cả người y ngã quỵ trên long ỷ. Cho dù cơ thể đã ướt đẫm mồ hôi, cho dù toàn thân yếu ớt vô lực thì y vẫn vô thức đưa tay về phía Kế Duyên.
"Trả lại cho Cô, trả, trả lại cho Cô. Đây là tiên dược của Cô, là tiên dược của Cô, tiên dược...... Hộ giá, hộ giá....." "
"Bệ hạ!" "Nhanh truyền thái y, truyền thái y!"
Một vài thái giám ở bên cạnh vội vàng đỡ lấy Hoàng đế không để y té ra khỏi long ỷ, đồng thời cẩn thận chú ý đến Kế Duyên. Bọn họ còn phân phó người khác truyền thái y.
"Hộ giá...... Lấy lại tiên dược cho Cô......"
Giọng nói của Hoàng đế vừa dồn dập vừa suy yếu. Khoảnh khắc Trùng hoàng rời khỏi cơ thể, sắc mặt y tái nhợt, toàn thân vô lực. Y cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen/4122027/chuong-681.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.