Dịch: Minh Nguyệt Châu Sa
Biên: Thương Khung
Kế Duyên nói lời này cũng không có chút sát khí nào, nhưng Hồng Thịnh Đình ở bên cạnh lại cảm nhận được một cỗ lăng liệt dâng lên, cảm giác giống như một cơn gió lạnh mang đến, dù rằng giờ phút này vẫn còn ở trong thời tiết lạnh giá.
Kế Duyên nhìn phía đông bắc một hồi, đột nhiên quay đầu hỏi Hồng Thịnh Đình.
“Với ý kiến này của Kế mỗ, Hồng Sơn Thần có chỉ giáo gì không? Hồng Thịnh Đình vội vàng xua tay lắc đầu.
“Đối với Kế tiên sinh, Hồng mỗ không dám chỉ giáo gì, chỉ có một nghi hoặc nho nhỏ. Tiên sinh đặc biệt đến Đình Thu Sơn là vì muốn nói cho Hồng mỗ những thứ này hay sao?”
Kế Duyên nở nụ cười.
“Ta đã nói thẳng với Hồng Sơn Thần rồi. Nếu Sơn Thần đã thiên về Đại Trinh, sao không thiên vị một chút.”
“Ta đây còn chưa đủ thiên vị ư? Cũng không đến mức Hồng Thịnh Đình ta phải chạy tới kinh đô Đại Trinh để tiếp nhận sắc phong đấy chứ?”
Hồng Thịnh Đình chỉ vào bản thân mình. Lúc trước, y không nói hai lời đã làm ra động tĩnh lớn như vậy, tru sát Ngũ Yêu, thiếu chút nữa kêu gọi Tổ Việt đầu hàng, các lứa yêu tà đừng có mà đi qua Đình Thu Sơn.
Kế Duyên lắc đầu.
“Hồng Sơn Thần nói quá lời. Kế mỗ cũng không có ý này. Chỉ là Đại Trinh bình định thế cục thiên hạ, giải phóng sinh linh Tổ Việt trong thủy hỏa hỗn loạn. Đình Thu Sơn coi như là ở trung tâm, có thể nói là ngọn núi lớn nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen/4122011/chuong-665.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.