Dịch: Minh Nguyệt Châu Sa
Biên: Tiểu Duyên
***
"Hai vị tiên sinh, ở ngay phía trước, chính là cửa viện treo đèn lồng. Xin mời!"
Trong lúc dẫn đường, nếu Cái Như Lệnh có cơ hội thì sẽ ngay lập tức bắt chuyện với Kế Duyên và Yến Phi. Đây là kéo gần mối quan hệ với khách hàng, đề phòng bị cạnh tranh, cho dù người ta có muốn đổi ý thì cũng có thêm một phần tình cảm bảo đảm.
Nếu ngõ Thạch Lựu được gọi là ngõ hẻm thì tất nhiên không có khả năng quá rộng rãi, dù vậy một chiếc xe ngựa thông thường miễn cưỡng vẫn có thể chạy qua. Nhưng nhà của vị đạo nhân Cái Như Lệnh này lại không nhỏ, ít nhất là viện tử đủ rộng rãi.
"Hai vị tiên sinh, chúng ta đến rồi!"
Ở bên này, Cái Như Lệnh còn đang nói chuyện giới thiệu với Kế Duyên và Yến Phi thì bên trong đã có một nam tử mập mạp ân cần kêu lên.
"Sư huynh ngươi đã trở về rồi sao? Hai vị Đại tiên sinh này là tới tìm sư phụ làm việc sao?"
"Đúng rồi đúng rồi, giúp ta cầm đồ nào. Sư phụ có ở đây không? Kế tiên sinh, Yến tiên sinh, đây là sư đệ Lý Bác của ta."
Cái Như Lệnh giao hết đồ đạc mà y cõng cả đoạn đường cho sư đệ mình. Người sau đầu tiên là hành lễ với Kế Duyên và Yến Phi, sau đó chỉ về phía căn phòng.
"Sư phụ ở bên trong đấy. Sư phụ... Sư phụ... Sư huynh dẫn hai vị đại tiên sinh trở về, tìm người làm phép...!"
"Sư phụ, ta trở về, có khách nhân tới! Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen/341874/chuong-607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.