Rất rõ ràng rằng viên đá thứ tư mà suýt nữa Doãn Trọng không né tránh được chính là từ con chim giấy này, mà dường như nó còn có muốn ném thêm viên đá thứ năm.
Đám hạ nhân chung quanh cũng không có nhãn lực tốt như hai huynh đệ Doãn gia. Bọn họ không nhìn thấy một con hạc giấy đang đứng trên mái hiên phía xa, còn tưởng Nhị công tử vừa ra tay đánh lui một kẻ phạm pháp nào đó. Nhưng Doãn Trọng cảm thấy tình cảnh này có chút vô lý, vẫn là Doãn Thanh phản ứng đầu tiên.
"Kế tiên sinh! Kế tiên sinh sắp đến rồi!"
Doãn Thanh nhớ rõ bên cạnh Kế tiên sinh có một con hạc giấy. Nếu trên đời này có một con chim giấy có linh tính như thế, lại xuất hiện ở Doãn phủ, vậy rất có thể chính là con hạc kia.
"Kế tiên sinh?"
Doãn Trọng cũng kịp phản ứng, nhìn huynh trưởng rồi lại nhìn mái hiên bên kia. Chẳng qua, hai huynh đệ chỉ cúi đầu nhìn nhau một lát thì đến lúc ngẩng đầu, con hạc giấy đậu trên mái hiên đã biến mất không thấy đâu nữa. Trên đó chỉ còn sót một hòn đá nhỏ phát ra thanh âm "lộc cộc", sau đó "ầm" một tiếng, hòn đá rơi xuống phiến đá xanh trên mặt đất.
"Ách, nó bay rồi?"
Doãn Trọng nghi hoặc hỏi một câu. Lúc nhìn về phía Doãn Thanh, cậu phát hiện ra dường như huynh trưởng của mình đang có điều suy nghĩ. Sau đó Doãn Thanh vung tay áo, cầm thẻ tre trên tay.
"Đi, tới tiền viện nào. Tiên sinh sắp đến rồi!"
Nói xong, Doãn Thanh còn quay sang phân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen/341830/chuong-562.html