Dịch: Minh Nguyệt Châu Sa
Biên: Thương Khung
***
Kế Duyên đi phía sau hai vị Văn Võ Phán Quan, dẫn mọi người đi lại trên con đường trong Âm Ti. Chung quanh là một mảnh u ám. Sau khi ra khỏi khu làm việc của Âm Ti, mơ hồ có thể nhìn thấy hình núi và hình cây, phương xa còn xuất hiện hình dáng thành trì.
Vừa đến trước Quỷ thành, một cái bọc nhỏ trong y phục của Kế Duyên phồng lên. Sau đó hạc giấy nhỏ bay ra, bay vòng quanh Kế Duyên mấy vòng, rồi tự mình bay về phía Quỷ thành.
"Đừng có chạy loạn. Bay lạc còn phải làm phiền người ta đi tìm ngươi nữa đấy."
Con hạc giấy dừng lại một chút giữa không trung. Nó vỗ cánh vài cái, tiếp tục bay vào trong thành.
Dĩ nhiên là Kế Duyên đang nói giỡn. Có lẽ hạc giấy sẽ lạc đường nhưng chắc chắn sẽ tìm ra hắn. Khi đến những thành thị kiểu này, nhiều lúc hạc giấy sẽ bay ra ngoài quan sát người khác. Có lẽ trong mắt nó, Quỷ thành cũng chỉ là thành thị bình thường.
Mặc dù hạc giấy đã hấp dẫn ánh mắt của mọi người trong chốc lát, nhưng bước chân lại chưa từng dừng lại. Kế Duyên và Văn Phán thỉnh thoảng còn nói một số chuyện trong âm phủ. Võ Phán đi phía sau chủ yếu là chiếu cố Trương Nhụy và Vương Lập.
Hoàn cảnh của Âm Ti hoàn toàn khác với tưởng tượng của Vương Lập, bởi vì nơi này có trật tự hơn trong suy nghĩ của y. Nhưng nơi này cũng hoàn toàn giống với tưởng tượng của y, bởi vì vẻ âm trầm kinh khủng kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen/341825/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.