Dịch: Minh Nguyệt Châu Sa
Biên: Thương Khung Chi Chủ
***
Đợi A Trạch bình tĩnh lại, cậu nhìn hai bàn tay dính đầy máu tươi, sợ hãi không biết phải làm sao. Tấn Tú ở bên cạnh vẫn đang an ủi cậu. Khi A Trạch trấn định hơn, cậu cũng cẩn thận nhìn về phía Kế Duyên. Dáng vẻ của hắn cũng không thể hiện là chán ghét hay không thích, chỉ là trên mặt khá nghiêm túc.
Kế Duyên thấy A Trạch hô hấp ổn định trở lại, nhìn thoáng qua tên sơn tặc đầu lĩnh bây giờ đã tắt thở, bèn trực tiếp xoay người rời đi.
Tấn Tú vội vàng đỡ A Trạch đứng dậy.
"Đi nào, nhanh đi theo Kế tiên sinh."
Tấn Tú rõ ràng không làm gì sai nhưng không hiểu sao vẫn thấy thấp thỏm không yên. Còn A Trạch thì không cần phải nói. Hai người quan sát hai tên sơn tặc vẫn còn đang đứng yên như tượng ở xung quanh, sau đó bước nhanh theo Kế Duyên.
Sắc trời dần dần tối sầm lại, nhưng bầu trời vẫn còn sáng sủa. Trên trời vẫn chưa kịp đổ mưa thì mây đen đã tan đi rồi. Cho nên mặc dù trời tối nhưng cũng có ánh sáng của trăng sao chiếu sáng con đường núi.
A Trạch và Tấn Tú đi bên cạnh Kế Duyên, trầm mặc không nói. Thật lâu sau đó, A Trạch mới cẩn thận hỏi thăm một câu.
"Kế tiên sinh, người giận ta sao?"
Kế Duyên không nhìn cậu, chỉ lắc đầu nói.
"Kế mỗ cũng chẳng giận ngươi. Hành vi của ngươi vốn không cần ta phải chịu trách nhiệm, mà ta cũng chưa từng dặn dò ngươi cái gì."
Tuy rằng A Trạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen/341797/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.