Phía trên tảng núi đá màu vàng xuất hiện khe hở, linh khí trong đó cũng không ngừng được tăng cường. Từng ngọn gió núi chứa đầy linh khí thổi vào miếu Sơn thần, xoay tròn quanh tảng đá màu vàng. Thổ linh của cả vùng đất liên tục hội tụ vào bên trong tảng đá, mà quan trọng hơn chính là khí tức địa mạch được cuốn theo cùng với thổ linh mà đến.
Lúc này Thạch Hữu Đạo vẫn không có bất kỳ cảm giác gì. Nhưng khi linh khí thổi vào bên trong tảng đá màu vàng càng ngày càng mạnh, ý thức của gã bắt đầu chầm chậm thức tỉnh.
Bên trong một mảng đen kịt, Thạch Hữu Đạo loáng thoáng nghe được tiếng ca ngâm xướng, như một áng văn chương khoan thai vang vọng.
Sự tối tăm trong ý thức dần dần rút đi, sắc thái cảm xúc cũng từ từ tăng lên.
"Tỉnh lại, tỉnh lại, Thạch đạo hữu, hãy tỉnh lại!"
Thanh âm của Kế Duyên truyền đến, chung quanh sáng lên một mảng ánh sáng giữa ánh trăng mờ. Màu sắc cũng đồng thời biến hóa, hiện ra những dãy núi xanh ngắt. Đây chính là cảnh sắc ý cảnh của người tu hành chính đạo, một lần nữa hóa xuất.
"Rặc rặc két. . . Rặc rặc két. . ."
Đá vụn và bụi bặm không ngừng rơi xuống, trên tảng đá màu vàng xuất hiện ánh huỳnh quang nhàn nhạt. Sau đó, ánh sáng bắt đầu mơ hồ, hoặc là nói cảm giác như tảng đá màu vàng kia dần trở nên mơ hồ, nhìn kỹ càng thấy giống hình người.
Cuối cùng, vầng sáng đã rút lui. Trên mặt đất, tảng đá đã hóa thành một tinh quái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen/341785/chuong-517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.