“Trời cao còn muốn chiếm đoạt?”
Thanh Tùng đạo nhân trừng mắt nhìn quyển trục trên tay, sửng sốt hơn cả nửa ngày.
“Tàn cuộc này cũng nên được dọn dẹp một chút.”
Lão Long nói một câu, đưa tay chỉ lên mặt bàn, lập tức có một vòi rồng nho nhỏ hiện ra từ hư không, sau đó dần mở rộng cuốn lấy hết tất cả mọi thứ trên bàn.
“Rầm rầm...rầm rầm...”
Thức ăn thừa, xương cá và những thứ khác bốc lên theo cơn lốc xoáy.
Cơ thể Thanh Tùng và Thanh Uyên đạo nhân vô thức ngửa ra sau, sợ bị vòi rồng cuốn vào. Nhưng dưới sự khống chế tự nhiên của lão Long, tất nhiên sẽ không làm ai bị thương rồi.
Đợi cơn lốc qua đi, chẳng những thức ăn thừa biến mất không còn, mà ngay cả nồi sắt lớn và bàn ăn đều được rửa sạch sẽ, hơn nữa còn chẳng thiếu một đôi đũa nào.
“Lợi hại quá. Hôm nay có Ứng lão tiên sinh giúp rửa chén bát, để ta cất đống đồ trước mặt rồi dọn bàn uống trà.”
Nói xong, Kế Duyên lập tức đứng dậy, ra tay chuyển bộ đồ ăn đi. Thấy hắn không thi triển chút pháp thuật nào, những người khác cũng bắt tay dọn đồ trên bàn vào phòng bếp.
Nửa khắc đồng hồ sau, trên bàn vuông lớn đã được đổi thành một ấm trà cùng vài chén nhỏ. Ban ngày, phần cẩu kỷ của Kế Duyên đã được ăn hết. Nhưng lần này có món ngon hơn một chút, đó là một cái chậu đựng cơm cháy vẫn còn đang bốc ra hơi nóng.
Bếp lò ở Vân Sơn Quan là lò đôi, vừa có thể nấu đồ ăn vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen/341666/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.