“Ôi... Chao ôi... Gió bão tan rồi sao?”
Thuyền trưởng họ Trương thở hổn hển gục trên bánh lái, cảm nhận sự kiệt sức đang ập đến vào lúc này tựa như cơn bão vừa rồi.
Những người còn lại thẫn thờ nhìn trời biển, thậm chí có người còn khóc vì sung sướng.
“Đúng là ông trời có mắt! Đúng là ông trời có mắt...”
“Cảm tạ trời cao!”
“Cũng có thể là đức Long vương đã ban ơn!”
“Chúng ta vẫn còn sống! Ha ha ha ha, chúng ta vẫn còn sống!”
Phần hồn vía lên mây do hoảng sợ của mấy tay thuyền viên dần quay lại. Có ai đó thét lớn đầy phấn khích; và trong khi thuyền trưởng bắt đầu kiểm đếm số lượng thuyền viên, có vài người bắt đầu tìm kiếm những con thuyền khác.
“Này... mọi người bên kia ổn chứ? Có ai thấy những chiếc thuyền khác không?”
Có người trên thuyền đánh cá bên kia thét lên, Trương gia cũng vội vàng lớn tiếng đáp lại.
“Ta thấy rồi… Ta gặp ba chiếc bên trái, còn một chiếc mà tìm hoài không thấy!”
Hiện tại, hầu như trời lặng gió hoàn toàn tại vùng biển này. Các ngư dân sống sót sau tai nạn vội vàng sửa sang lại khoang thuyền, tìm lại mái chèo, lấy mái chèo dài từ kho thuyền ra rồi cố định chúng lại, bắt đầu chèo thuyền.
Trong chốc lát, những chiếc thuyền này vội tiến lại gần nhau. Còn may, không có chiếc nào trong số sáu chiếc mất tích cả, có một chiếc đến muộn là do bị sóng đánh trôi dạt đi quá xa mà thôi.
Tuy nhiên, không thể tập hợp đủ hết thuyền viên trên sáu chiếc thuyền. Tổng cộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen/341590/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.