Ở trong điện, hai gã tâm phúc của Ngô Vương xem tờ giấy xong cũng sắc mặt đại biến.
"Đúng là như thế..."
"Quả là không thể tưởng tượng được. Ta còn tưởng Doãn Triệu Tiên là người không có khả năng bị lôi kéo vào tranh đấu trong hoàng thất nhất, không nghĩ tới..."
"Ha ha, tình huống bình thường xác thực như vậy, nhưng lúc Doãn Triệu Tiên còn tay trắng thì Tấn vương đã lôi kéo y rồi. Đây mới là điểm mấu chốt."
Ngô vương nhìn bầu trời âm u bên ngoài. Tâm tình càng khó nói nên lời, ngoại trừ phẫn nộ và bất an, lại còn có một cảm giác nhục nhã khó hiểu.
Trước đây, gã vô cùng thành tâm đi nịnh nọt, lôi kéo Doãn Triệu Tiên. Bây giờ nghĩ lại, hết thảy chuyện này có lẽ đều bị Doãn Triệu Tiên chê cười, nhất định Tam đệ của gã cũng cười nhạo, ngay cả phụ hoàng cũng vậy.
'Hừ hừ... Xem ra bổn vương sớm đã trở thành trò cười rồi.'
Ngô vương có thể tưởng tượng được Tam đệ đang trào phúng sau lưng mình như thế nào. Thậm chí, gã còn có thể nhìn thấy phụ hoàng của mình đang ngồi trước bàn trong Ngự thư phòng, ánh mắt lạnh lùng nhìn gã khi thấy hành vi đáng chê cười đó.
Ngô vương Dương Khánh hiểu rất rõ con người của phụ hoàng, tính cách của người, bởi vì gã cũng vậy. Loại chuyện bị người khác nhạo báng, coi thường này chắc chắn là điểm trừ ở trên long án.
'Cũng khó trách gần đây lão Tam an tĩnh như vậy... Chỉ e là đang chờ Doãn Triệu Tiên vào kinh rồi!'
"Doãn Triệu Tiên quả thực giấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen/341540/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.