Mặc Giao bơi theo dòng nước lũ tiến vào Nghiễm Động Hồ. Mấy thuyền cá đậu trên sông nhỏ đều bị sóng đánh dập dềnh lên xuống. Phải qua hơn thời gian một chén trà, mặt hồ mới yên tĩnh trở lại.
Vừa vào Nghiễm Động Hồ, tuy thân thể của Mặc Giao vẫn chưa tốt hơn bao nhiêu nhưng lại khiến nó cảm giác như được trở về nhà, rõ ràng tinh thần phấn chấn hơn hẳn.
Ở xung quanh, mưa vẫn rơi không ngừng, nhưng đã nhỏ hạt hơn lúc trước. Vừa rồi, Giao Long dẫn nước lũ vào hồ làm dâng lên từng đợt sóng, làm cho mấy thuyền đậu ven bờ nhấp nhô dữ dội.
Giờ phút này, tuy trời vẫn chưa ngớt mưa nhưng đã có vài ngư dân sống gần bờ khoác áo tơi, đội mũ rộng vành đi ra kiểm tra thuyền bè nhà mình.
Cơn lũ vừa rồi quả thực rất kỳ quặc. Dù vậy, ngư dân vẫn phải sống dựa vào mấy chiếc thuyền này. Bọn họ có chút lo lắng không yên, đợi đến khi không còn động tĩnh nào khác, liền có người bất chấp tất cả chạy ra xem xét. Khi thấy thuyền bè không có vấn đề gì, không lật không chìm, bọn họ mới thở phào nhẹ nhõm, quay trở về nhà.
Đương nhiên, cũng có mấy ông lão khá lớn tuổi cảm thấy lo sợ trong lòng. Cảnh tượng Nghiễm Động Hồ đột nhiên bị lũ lụt năm xưa vẫn còn rõ ràng trong ký ức. Lúc ấy, phòng ốc bị phá hủy. Thậm chí, có rất nhiều người bị nước lũ cuốn trôi, mất tăm mất tích.
Kế Duyên và Thành Hoàng Lệ Thuận Phủ Lý Bảo Thiên đứng bên cạnh Nghiễm Động Hồ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen/341496/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.