Hai người ở trên thuyền thấy được phản ứng của con cá kia cũng thấy vui vẻ hẳn lên. Hồ Vân nhảy từ trên lưng Doãn Thanh xuống, đi đến trước bếp lò, hít lấy hít để. Sau đó, nó nhìn chằm chằm Kế Duyên, đợi phần của mình.
Kế Duyên tự xới cho mình một chén đầy, thấy trong nồi còn dư lại khoảng một chén. Vì vậy, hắn nhấc nồi đất ra khỏi bếp lò, đặt xuống đất, rồi để cái muỗng vào trong nồi.
"Chậm nào, cho ngươi nhiều nhất. Tất cả canh cá còn dư trong nồi đều là của ngươi. Tự ăn đi!"
Xích hồ chẳng quan tâm tới chuyện gì, cầm lấy muỗng rồi bắt đầu hành động.
Kế Duyên nếm thử canh cá Ngân Khiếu Tử. Quả nhiên mùi vị thơm ngon vô cùng, nhịn không được liền húp ừng ực một hơi hết sạch.
Hắn biết rõ Ngân Khiếu Tử là linh vật do Thủy Chi Tinh hội tụ sinh ra. Thật ra còn có thêm phương thức luyện hóa tu tiên. Nhưng không thể nghi ngờ rằng, loại cá này nấu canh hầm cách thủy chắc chắn mang tới hương vị tuyệt vời nhất.
Doãn Thanh cũng ăn hết chén canh cá của mình. Cậu thấy Hồ Vân đang múc từng muỗng, từng muỗng, thì cho rằng trong nồi vẫn còn rất nhiều, nên nảy ra ý nghĩ muốn chia một ít.
"Hồ Vân, cho ta một chút nào. Một con hồ ly nhà ngươi mà ăn hết cả nồi cũng quá tham lam đi."
Hồ Vân căn bản không để ý tới cậu, móng vuốt giữ chặt cái muỗng, tốc độ ăn nhanh hơn hẳn. Sau cùng, nó bưng nồi đất làm chén, ăn sạch sẽ tới giọt canh cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen/341465/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.