Dịch: Miêu Như
Biên: Minh Nguyệt Châu Sa
Sắc trời đã dần trở tối. Lúc này đám người Hoàng Hưng Nghiệp cũng không thể xuống núi được nữa rồi.
Thanh Tùng Đạo Nhân lại xuống bếp nấu ăn lần nữa. Y dùng nguyên liệu nấu ăn do Tề Văn mua về và một số thứ Hoàng Hưng Nghiệp mang đến. Chừng đó đủ để làm một bữa tối muộn cho đám người bọn họ ăn cùng nhau.
Lúc này ở Vân Sơn Quan, có thể do đã tìm được Thanh Tùng đạo trưởng, Hoàng Hưng Nghiệp cảm thấy an toàn chưa từng có từ trước đến nay. Đặc biệt là sau khi tâm sự hết vào buổi chiều, tâm trạng của gã đã trở nên thoải mái hơn một chút.
Những ngày gần đây, Hoàng Hưng Nghiệp ăn không biết ngon, nhưng đêm hôm đó lại ăn rất nhiều, thậm chí còn nhâm nhi vài chén.
Về vấn đề chỗ ở cũng đã giải quyết ổn thỏa. Kế Duyên trực tiếp nhường lại gian phòng của mình, bên trong trải rơm rạ là đủ cho sáu người nằm ngủ. Hoàng Hưng Nghiệp cũng không phải kiểu ông chủ khó tính đến mức không chịu ngủ chung giường với nô bộc.
Còn Kế Duyên tất nhiên sẽ ngủ chung phòng với hai đạo nhân rồi.
Chờ mọi người đi ngủ, trong phòng Tề Văn cũng đã ngủ say, hít thở đều đều, Thanh Tùng Đạo nhân là người lo lắng không yên nhất rốt cuộc cũng không nhịn được nữa, bắt đầu nhỏ giọng hỏi Kế Duyên.
“Kế tiên sinh, ta biết ngài vẫn chưa ngủ. Có phải ngài đang nghĩ đến đối sách giúp đỡ Hoàng Hưng Nghiệp kia không?”
Dĩ nhiên Kế Duyên chưa ngủ, cũng biết Thanh Tùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen/341432/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.