Kế Duyên và Tề Văn cùng nhau ăn hết tất cả đồ ăn còn dư trên bàn, nhưng chủ yếu là Kế Duyên ăn nhiều hơn, còn Tề Văn chỉ ngồi nhìn.
Tề Văn vừa thu dọn đồ ăn thừa trên bàn với Kế Duyên, vừa hỏi.
"Kế tiên sinh, sư phụ con không sao chứ, ngài cho sư phụ uống rượu gì vậy?"
Cũng may ở nơi này chính là Kế Duyên, Tề Văn mới không cảm thấy lo lắng. Nếu đổi lại là người khác, có lẽ cậu đã hoài nghi đối phương hạ dược cho sư phụ mình rồi.
Kế Duyên dùng nồi nấu canh tạm thời làm thùng rác, quét tất cả đồ ăn thừa và xương cá vào, cố gắng né tránh đỉnh đầu của Thanh Tùng Đạo Nhân.
"Con giúp ta cầm ngọn đèn lên, ta lau bên này một chút."
"A."
Từng cái chén một được chồng lại với nhau, trên bàn được dọn dẹp sơ qua một lần. Lúc này, Kế Duyên mới nói với Tề Văn đang chuẩn bị đặt chén bát vào trong chậu gỗ.
"Bên trong rượu sư phụ con uống có rất nhiều dược liệu quý hiếm, dược lực mạnh mẽ, rượu cũng nặng, nhưng uống vào lại rất tốt cho thân thể. Chỉ là y uống một lần quá nhiều, nên ước chừng phải ngủ dăm ba ngày đấy."
Uống một lần quá nhiều sao?
Tề Văn rụt cổ một cái. Tuy ngọn đèn trong phòng bếp không quá sáng, nhưng cậu vẫn thấy rõ đấy, không phải lúc nãy Kế tiên sinh ngài rót rượu sao.
Chẳng qua, nghe được câu nói sau của Kế Duyên, Tề Văn lập tức kịp phản ứng.
"Ngủ dăm ba ngày sao? Lâu như vậy ạ?"
"Đúng vậy. Với cá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen/341426/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.