Dịch: YÊULONGCỔĐẾ
Biên: Old_man
Trong hoa viên còn lại chút hơi ấm cũng nhanh chóng tan ra khi Kế Duyên cùng lão Long rời đi. Một cảnh tượng kì lạ xảy ra, hai luồng khí nóng lạnh hòa lại với nhau, tạo thành màn sương trắng che phủ kì lạ.
Nhìn sương mù bao phủ xung quanh, trong lúc nhất thời Hoàng đế có chút phấn khích. Toàn bộ khách mời cùng đầy tớ đều nín thở, thật sự tin tưởng có thần linh sắp xuất hiện theo lời triệu hồi của thánh thượng.
Trong những người ở đây chỉ có Doãn Triệu Tiên cảm thấy bình thường, bởi y biết được sẽ không có "Thần linh" nào xuất hiện cả.
Quả nhiên, sương mù đến nhanh đi cũng nhanh, một lát sau tất cả đều tan biến. Trên mặt lá xanh biếc của cây hoa hồng, một ít sương mù còn đọng lại cũng bắt đầu ngưng kết thành giọt sương, sau đó dưới thời tiết rét buốt nhanh chóng đông kết lại.
Ở trong đình của hoa viên, Nguyên Đức Đế đợi lâu đến nỗi tay chân lạnh buốt. Rốt cuộc, y cũng chịu thừa nhận là không có thần linh hiện thân, sau đó y thở dài một hơi nói.
"Quay trở về, quả nhân mệt rồi, hồi cung đi!"
Sự hưng phấn mãnh liệt đã trôi qua, thay vào đó sự thất vọng đã làm cho Hoàng đế có chút mỏi mệt.
"Nhi thần cung tiễn phụ hoàng!"
Tấn Vương vội vàng cúi người đưa tiễn.
Hoàng đế muốn đi, mọi người nào ai dám quay về bàn tiệc, vội vàng theo sau lưng. Bên ngoài Tấn vương phủ đã sớm có hoạn quan cùng thị vệ của cung đình chuẩn bị xe kéo cho vua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen/341418/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.