Dịch: Minh Nguyệt Châu Sa
Biên: Cún Con
Dù cơ thể của Kế Duyên lắc lư không vững nhưng bộ pháp lại dần dần tăng tốc.
"Kiếp số... Kiếp số..."
Trong lúc tâm niệm quay cuồng, cả người hắn lắc lư, loạng choạng tiến lên. Kế Duyên đi như du hồn không có mục đích, đồng thời đôi mắt đau đớn kịch liệt cũng không hề có dấu hiệu giảm bớt. Ánh mắt vốn mơ hồ, bây giờ lại phủ kín thêm một lớp máu.
Tay phải Kế Duyên gắt gao che mắt lại, dường như nếu không làm vậy thì hai mắt sẽ nổ tung.
Tuy tình trạng cơ thể rất kém cỏi, nhưng trong đầu hắn lại dốc toàn lực suy nghĩ về sở học suốt hai đời của mình. Hắn khát khao tìm ra một đáp án để hiểu rõ được bàn cờ thiên địa này và cách phá giải.
Suy nghĩ trong lòng tán loạn, thân thể thì mang theo ánh mắt màu máu vô thần chạy loạn bốn phía. Ở trên đường cái của Quân Nguyên phủ, Kế Duyên lung lay đâm đầu đi tới. Trong tiềm thức, hắn chỉ muốn tìm kiếm một đồ vật, mà chính hắn cũng không biết mình đang tìm cái gì.
"Nhất định có, nhất định có..."
Bỗng nhiên, hắn phát hiện có người bán hàng rong đang bán một bộ cờ vây ven đường. Trong chốc lát, như nghĩ thông suốt, Kế Duyến trực tiếp xông lên chộp lấy bàn cờ và hộp cờ rồi chạy đi, ngay cả tiền cũng không thèm trả.
“Ai da ai da, ngươi… Cướp cờ của ta…”
Mới đầu gã bán hàng rong chán nản này gặp kẻ giật đồ, lập tức muốn la lên nhưng gã lại bị đôi mắt màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen/341373/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.