Dịch: Lưu Kim Bưu
Biên: Minh Nguyệt Châu Sa
***
Nhìn thấy vật kia chạy trốn, Kế Duyên cũng không vội vã truy đuổi. Hắn đã hiểu rõ đó là cái gì, cũng có biện pháp giải quyết càng đơn giản mà hữu hiệu, tội gì phải nửa đêm đuổi lên trên núi, trước tiên vẫn nên đi xem Phương Cầu có xảy ra đại sự gì hay không.
Một bên khác, ở nhà chính Phương gia, hai mẹ con đều đã bị doạ tỉnh.
Phương mẫu Đinh thị vén chăn lên, khoác thêm một chiếc áo khoác liền vội vã đi đến phòng của nhi tử. Bà nhìn thấy Phương Cầu mặt tái nhợt ngồi trên giường, vừa run rẩy vừa thở hổn hển.
"Cầu nhi không sao chứ? Con làm sao vậy, thanh âm vừa nãy là chuyện gì xảy ra?"
Phương mẫu hốt hoảng nhìn xung quanh một chút, bà nâng mặt của con trai, phát hiện trên đầu gã đầy mồ hôi.
"Mẹ... Mẹ... Con mơ một cơn ác mộng... Hô..."
Phương Cầu nói chuyện lộn xộn, cơn ác mộng vừa rồi vốn cũng giống lúc trước, chỉ là đột nhiên trong mộng lại toả ra ánh sáng chói lọi, có vô cùng vô tận hỏa diễm vọt đến thiêu đốt. Lúc đó, con quái vật hư thối đáng sợ hiện ra trong mộng cũng bị ngọn lửa đốt cháy.
Tiếng kêu thảm thiết của quái vật vang lên cả trong mộng lẫn trong phòng, khiến Phương Cầu giật mình tỉnh giấc.
Lúc này, thanh âm hốt hoảng của Kế Duyên kèm theo tiếng đập cửa vang lên bên ngoài nhà chính.
"Đùng đùng đùng... Đùng đùng đùng..."
"Phương huynh đệ, Đinh đại thẩm, xảy ra chuyện gì rồi. Kế mỗ mới nghe thấy một tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen/341354/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.