Dịch: Minh Nguyệt Châu Sa
Biên: Dịch Thô Bạch Ngọc Sách công tử
***
Ban đầu, Kế Duyên muốn rời đi lúc trời còn chưa sáng. Sở dĩ hắn chưa đi, chủ yếu là do hắn sợ Thành Hoàng huyện Tuế Viễn tìm đến. Còn chuyện hỏi đường cũng chỉ là thứ yếu mà thôi. Nhưng hắn chờ đến khi trời đã sáng trưng mà chẳng có sứ giả Âm Ti nào đến cả. Kế Duyên nghĩ một chút, quả thực là hắn cũng không có ý định lưu lại nữa.
Tình huống lần này không giống với lúc hắn còn ở huyện Ninh An. Lúc ấy, trong huyện có lời đồn rằng Kế Duyên là kỳ nhân, nhưng đó cũng chỉ là tin bát quái bí mật giữa dân chúng, không liên quan nhiều đến sinh hoạt của người dân. Khi chuyện bát quái này trôi qua thì vào lúc bình thường, khi đi ăn cơm trên đường hay làm gì đó thì ai cũng có thể gặp được hắn, khiến bọn họ cảm giác được đây là một người sống sờ sờ như bao người khác mà thôi.
Lần này, do hắn trực tiếp động thủ với yêu vật nên sẽ ảnh hưởng nhiều hơn một chút, cứ nhìn phản ứng của người trong thôn sẽ biết.
Còn xà yêu kia, nếu nó không chết thì chắc chắn cũng đại thương nguyên khí. Hơn nữa, tất cả các ti trực thuộc Thành Hoàng huyện Tuế Viễn đã có phòng bị, có lẽ là không có vấn đề gì.
Hắn hỏi mấy tên lái buôn về đường đi thích hợp nhất đến phủ Xuân Huệ, nên ở chỗ nào, rẽ chỗ nào. Hỏi xong, Kế Duyên lấy cớ về phòng nhỏ ở đầu thôn ngủ một giấc, thực ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen/341329/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.