Đây cũng là một doanh địa tạm thời, chỉ dựng lên mấy lều trại nhỏ. Phần lớn quân sĩ mặc trang phục khi ngủ. Nếu nhìn tình trạng lúc chết thì chắc hẳn là đã rời đi khi còn chìm đắm trong mộng cảnh. Đối với những quân sĩ dũng mãnh bách chiến này, dù chỉ là sĩ tốt tu tập võ công thô ráp trong quân đội, cũng không phải không có khí lực phản kháng lại.
Tuy Tả Vô Cực còn khá nhỏ tuổi, nhưng tính cách vốn mạnh mẽ, mấy năm nay cũng đã tiếp nhận rèn luyện với cường độ không nhỏ, thậm chí còn có kinh nghiệm phong phú hơn một số khách giang hồ lão luyện, cho nên cậu đi tới đi lui xem xét các thi thể rải đầy trên mặt đất mà mặt không đổi sắc.
Không bao lâu sau, đám người Vương Khắc lại tập hợp lại với nhau.
“Không có người sống, tất cả đều đã chết.” “Bên ta cũng vậy.”
“Tai trái đều bị cắt.”
Sắc mặt các võ giả đều không dễ nhìn cho lắm. Cho dù bọn họ đã giết hơn hai mươi người đến lấy tính mạng mình lúc trước, nhưng giờ phút này vẫn thấy tức giận khó kiềm chế.
“Ài! Những người này đều là binh lính dũng mãnh của Đại Trinh ta, không chết trên chiến trường, mà lại chết dưới tà pháp đánh lén ti tiện như vậy!”
“Đám tặc tử Tổ Việt thật đáng giận!”
Ánh mắt Vương Khắc nhìn lướt về phía bóng đêm chung quanh. Tối nay, trên bầu trời có mây mỏng che chắn. Tuy rằng có một ít tinh quang, nhưng tầm nhìn trên mặt đất vẫn không đủ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen-2/2635933/chuong-656.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.