Kế Duyên dù ngoài miệng nói không có gì, nhưng tay phải trong tay áo đã giữ chặt cây lông vũ màu vàng đỏ đặc thù kia. Vẫn là câu nói: với đạo hạnh của Kế Duyên hiện giờ, không có khả năng phát sinh ảo giác như vậy được. Hoặc là hắn bị thuật pháp thần thông của người khác ảnh hưởng, hoặc là trực giác của hắn là thật. Kế Duyên không thể nói rằng mình căn bản sẽ không bị huyễn pháp ảnh hưởng, nhưng ít nhất là chưa từng có tiền lệ này. Vả lại cảm giác đến từ ngoại vật, cho nên cảm giác vừa rồi nhất định là thật.
Quần long tiếp tục chiếu theo kế hoạch ban đầu đi về phía trước trong Hoang Hải. Hoang Hải thực ra vẫn có sinh cơ dạt dào, ngoại trừ một ít cá và yêu vật bị Long tộc thuận miệng ăn tươi dọc đường; Kế Duyên vẫn có thể cảm nhận được có rất nhiều đàn cá hoặc là ẩn mình hoặc là bỏ chạy thục mạng dưới đáy biển.
Năm ngày sau, Kế Duyên lại cảm nhận được biến hóa của lông vũ trong tay, hơn nữa bắt đầu có cảm giác nóng rực nhẹ. Nhưng mười ngày sau, loại biến hóa này dần dần suy yếu, cho đến khi một lần nữa khôi phục trạng thái lạnh như băng không chút thay đổi.
Kế Duyên cũng không trực tiếp nói ra, mà đi theo quần long tiếp tục thăm dò. Đội ngũ khổng lồ này tiến hành tuần tra ở những khu vực khả nghi mà quần long nhiều lần cân nhắc.
Qua bốn tháng, năm tháng, rồi sáu tháng...
Đến cuối năm, Long tộc đã tìm kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen-2/2635906/chuong-643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.