Sau khi ra khỏi Thiên Thủy Hồ không bao lâu, Kế Duyên nói với Yến Phi: “Yến đại hiệp đứng vững nhé.” Sau đó, dưới chân Kế Duyên hiện ra một áng mây nhỏ; hắn mang theo Yến Phi đằng vân bay lên trời.
Thân thể Yến Phi hơi run nhẹ, sau đó bèn lập tức ổn định cân bằng trở lại. Y tận mắt trông thấy mình và Kế Duyên chậm rãi bay cao lên, mà hồ nước và đại thụ dưới chân càng lúc càng nhỏ đi trong khi đất trời phương xa cứ thế mà thoáng đãng dần.
“Vù... vù” Nghe tiếng gió thổi qua bên tai, dù nhìn mặt đất giống như đang di động chậm chạp, Yến Phi cũng biết rõ tốc độ di chuyển lúc này dĩ nhiên là nhanh như chớp.
Đây là một loại cảm thụ rất thần kỳ, hoàn toàn khác với cảm giác trong nước khi trước. Yến Phi tự vấn lòng mình, dù cả đời này cũng được tính là đã trải qua nhiều phong ba bão táp, nhưng đây chính là lần đầu tiên y được bay lên chín tầng mây. Yến Phi cảm thấy có chút hưng phấn trong lòng, nhưng hiện tại y vẫn có thể đứng vững vàng trên đám mây.
“Đây chính là cảm giác bay lên trời sao?”
Nghe Yến Phi nói thế, Kế Duyên cười nhẹ.
“Thế nào? Muốn học thành tiên à?”
“Tiên sinh lại hỏi thế, ai mà chẳng muốn được trở thành thần tiên? Nhưng tu tiên đâu phải là chuyện chỉ cần nghĩ thôi là có thể đạt được. Yến mỗ tự biết tâm tính của mình không thích hợp để tu tiên. Vả lại, về võ đạo thì ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen-2/2635833/chuong-606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.