Trong phòng, Kế Duyên cười một trận thật sảng khoái. Mấy chữ nhỏ vẫn chú ý ở bên ngoài tựa hồ cũng hiểu ra Đại lão gia đã làm xong chuyện rồi. Bầu không khí yên tĩnh đầy khẩn trương cũng trở nên hòa hoãn hơn.
“Ò ó o oooo”
Vào lúc này, con gà trống lớn của phường Thiên Ngưu đã bắt đầu cất tiếng gáy, dần dần tất cả gà trống trong huyện Ninh An cũng bắt đầu chào ngày mới.
Nghe được thanh âm gà gáy, sau đó Đại lão gia tỉnh lại, hơn nữa còn rất vui vẻ, đám chữ nhỏ lập tức trở nên cực kỳ hưng phấn.
“Cục cục...” “Oa oa oa...”
“A ha ha ha, ta làm giống nè!” “Ta mới giống!”
“Ò a a a ...” “Ta giống hơn!”
Một đám chữ nhỏ đang tập học gáy ở bên ngoài. Mấy chuyện nhỏ này luôn được bọn chúng làm thành chất xúc tác, bất kỳ vấn đề nhỏ nhặt nào cũng có thể trở thành nguồn gốc của những cuộc cãi vã hoặc vô cùng vui vẻ.
“Ha ha, mấy tiểu gia hỏa này quả thực rất tiêu dao vui sướng!”
Trên một ý nghĩa nào đó, nhiều khi những chữ nhỏ kia cũng phù hợp với ý vị của tiên đạo.
Kế Duyên nở nụ cười, cầm lấy Lực sĩ phù trong tay rồi đứng dậy.
Hắn đi tới trước cửa, “két” một tiếng, cửa phòng mở ra. Sau đó, hắn chậm rãi đi vào trong sân. Trong lúc này, đám chữ nhỏ cũng nhao nhao xúm lại, tất cả sự chú ý đều tập trung lên tay Kế Duyên.
“Người giấy?” “Lực sĩ phù!”
“Tối qua Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen-2/2635433/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.