Sau khi bày mực ra và cô đọng thành một dòng suối trong, Kế Duyên tự tay mài mực.
Một loại mực tốt không chỉ được phản ánh qua hình thức bên ngoài và mùi thơm, chất lượng của nó còn được dựa theo điểm khác thường hiện ra vào thời điểm này. Khi mài mực, cảm giác tay vô cùng nhẵn mịn, mực ra cực đều, còn nước trong nghiên mực gần như bị nhuốm đen ngay lập tức.
Hầu như tất cả các con chữ trong “Kiếm Ý Thiếp” đều nửa đứng lên, nhìn chằm chằm vào nghiên mực.
Mài mực mang lại một cảm giác lễ nghi đơn giản, cũng khiến lòng Kế Duyên yên tĩnh hơn. Loại biến hóa trên ý chí này thậm chí còn ảnh hưởng đến luồng hơi thở xung quanh Kế Duyên, làm cả đám chữ nhỏ cũng rơi vào trạng thái im ắng dị thường.
Mực nước được mài ra trong nghiên giống một vũng suối đen trong veo, chẳng những trong vắt mà còn toát ra mùi thơm thoang thoảng của mực, tinh xảo đến mức không có một chút tì vết.
Nhấc bút, kéo tay áo, chấm mực... Trong quá trình này, tự bản thân “Kiếm Ý Thiếp” đã “trượt” lên mặt bàn đến trước mặt Kế Duyên.
Ông từ nơi này cũng không phải là người thích vũ văn lộng mặc (ý chỉ người đam mê viết lách, văn chương) nên trong phòng không có tủ sách, cũng chỉ có mỗi một cái bàn tròn nhỏ như vầy. Thế nhưng lúc này, độ tao nhã của chiếc bàn trà nhỏ trước mặt cũng không kém gì những chiếc bàn chuyên dành cho đọc sách viết chữ.
“Kiếm Ý Thiếp được hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen-2/2635355/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.