Nếu vị Thổ Địa này đã xem Kế Duyên là người qua đường bình thường thì hắn cũng không cần nói toạc ra. Hắn vẫn chậm rãi đi dọc bờ sông giống như những thi sĩ tao nhã thưởng thức phong cảnh hữu tình, chỉ là ánh mắt vẫn thỉnh thoảng liếc xéo về hướng đi của vị Thổ Địa Công.
Thấy vị Thổ Địa này lưng còn còng hơn những ông lão bình thường, mặc dù vẫn có hình dáng con người nhưng tám phần không phải là loại Thổ địa do một người sau khi chết tu thành quỷ thần.
Thường thì sinh linh trong đất cũng có mấy loại tinh quái, thân hình cũng gần như loại này. Theo Kế Duyên biết, ít nhất ba thành các Thổ Địa Công đều là mấy loại tinh quái này tu thành.
Thổ Địa Công đằng trước vẫn chìm đắm trong thế giới riêng của mình, không hay biết rằng có một vị tu vi vượt xa mình đang đi theo phía sau.
Lão vẫn đi dọc theo bờ sông. Thấy dòng nước chảy qua bị mực làm bẩn, Thổ Địa Công dùng quải trượng thật dài của mình đánh xuống nước, kéo lên một ít nước suối. Sau đó, lão đưa lên tay quan sát, thậm chí còn bỏ vào miệng nếm thử.
“Không tệ, không có mùi rồi, chẳng lẽ không phải cái này? Ta lại tìm nhầm rồi sao?”
Thổ Địa Công đổ hết nước trong tay xuống sông, sau đó do dự một chút rồi lại tiếp tục lên đường.
Dáng vẻ như vậy rõ ràng là đang tìm kiếm thứ gì đó. Kế Duyên cũng thấy tò mò, ngược lại hắn còn nghĩ có khi nào ông lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen-2/2635344/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.