“Trang viên này bị hủy, một chiếc nồi kỷ niệm mấy trăm năm qua của ta cũng vỡ, có dùng bạc cũng không mua được…”
Đáng tiếc thay, dù Ngưu Phách Thiên mơ rất đẹp nhưng Lục Sơn Quân đâu phải đèn cạn dầu.
Một trang viên nho nhỏ ở ngoại thành Lạc Khánh có thể bán với giá một hai trăm lượng đã coi như là cao ngất trời rồi. Còn cái gọi là chiếc nồi kỷ niệm mấy trăm năm qua của lão Ngưu, bất luận là thật hay giả, ắt hẳn nó vẫn rất cứng, chắc chắn là không thể bị vỡ được.
Vì vậy, khoản bồi thường cuối cùng đương nhiên khiến Lão Ngưu rất bất mãn, nhưng cũng đủ làm cho Lục Sơn Quân đau lòng.
Đêm đó, do trang viên bị hư hỏng nên Lục Sơn Quân trực tiếp đề nghị mọi người vào trọ tại khách điếm trong thành, vị trí kế bên đường hoa Lạc Khánh.
Nếu không có Kế Duyên ở đây chấn nhiếp Ngưu Phách Thiên, có lẽ lão Ngưu đã đề nghị tới đường hoa ngủ lại rồi, dù sao ở đó cũng có khách điếm.
Đến buổi tối, sau khi ăn một bữa thịnh soạn, Ngưu Phách Thiên của hiện tại đã sớm quên hết mọi đau đớn dù ban ngày còn đánh một trận sống chết với Lục Sơn Quân. Gã lấy một lý do vô cùng vụng về để đi ra ngoài, rẽ tới rẽ lui rồi cũng đi vào đường hoa.
Vì vậy, trong khách điếm chỉ còn Kế Duyên, Lục Sơn Quân và Yến Phi. Kế Duyên nghỉ ngơi trong phòng; về phần Yến Phi và Lục Sơn Quân, cả hai không hẹn mà gặp khi cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen-2/2635333/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.