Hiện tại, hơn phân nửa những ngọn đuốc mà mỗi một ngư dân đang cầm trong tay đều đã bị dập tắt và khá nhiều ngọn đuốc đã ướt sủng cả rồi. Giờ phút này, dường như khi cơn hiểm nguy đã qua đi, người ta lại càng cảm nhận được cái lạnh thấu xương hơn.
“Hic… Lạnh quá, chúng tôi đi được chưa, thưa ngài pháp sư?”
“Ngài pháp sư, có phải con quái vật ấy hoảng sợ bỏ chạy rồi không?” “Lạnh muốn chết cóng luôn rồi, lạnh quá!”
Vị pháp sư kia cũng đang xoa lấy xoa để hai tay mình, đồng thời còn siết chặt quần áo của mình. Nhưng dù gì đi nữa, y cũng có linh khí hộ thể, không đến mức lạnh run.
“Đi thôi, yêu quái đã sợ hãi bỏ đi rồi, giờ chúng ta về thôi!”
“Mọi người đi thôi ...” “Đi, về nhà nhanh lên, sắp chết cóng mất!”
“Ngài pháp sư, vừa rồi con yêu quái ấy từng mời cao nhân hiện thân, vậy là còn một vị pháp sư khác ở xung quanh đây hả? “
“Đó chính là cao nhân trong tông môn của ta. Bản pháp sư đã nhận ra con yêu quái ở khu vực Đông bộ của các ngươi lần này không đơn giản, nên đã đặc biệt mời cao nhân đứng hàng Sư tổ xuống núi trợ giúp. Ngay lúc này, con yêu quái kia đã bỏ chạy, còn Sư tổ của ta đang đuổi theo. Thế nên mọi người cứ yên tâm nhé!”
Cả đám nhốn nháo dìu dắt nhau trở về. Khi đến, đó là một đội hình trùng trùng điệp điệp, khí thế như cầu vồng. Khi quay về, mọi người lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen-2/2635238/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.