Vương Lập mặc một bộ áo dài màu xám, thất thểu đi trên đường phố lành lạnh trong thành. Vì trời cũng chỉ mới vừa sáng nên người đi đường cực kỳ thưa thớt.
"Hí...iiiiii. . . Ôi. . ."
Vương Lập cảm thấy gió buổi sáng thổi tới lạnh cả người, thân thể chợt run rẩy một hồi.
Trước khi say rượu sẽ cảm thấy nóng, sau đó không bao lâu sẽ cảm thấy lạnh, nhất là trên đường sáng sớm sau cơn mưa xuân này.
Gã khẽ lắc bình rượu trong tay một cái, bên trong đã không còn rượu. Vương Lập tiện tay hất ra.
Bầu rượu vẽ lên một đường vòng cung, rơi xuống mặt đất đường đi cách đó không xa.
"Cành cạch. . ."
Sau một tiếng vang trong trẻo, bầu rượu vỡ vụn hoàn toàn, còn Vương Lập lại tiếp tục lắc lư đi xa.
Kế Duyên cúi đầu nhìn chiếc bình vỡ vụn thành bột phấn dưới chân mình, lại nhìn Vương Lập đang lung la lung lay đi xa. Hắn không khỏi nhíu mày. Tình trạng của người này lúc này khác biệt với trong tưởng tượng của hắn.
"Uyển Nhi. . . Uyển Nhi a. . ."
Vương Lập trong miệng lầm bầm, nắm thật chặt tay nải đi về chỗ ở của mình. Gã đã không còn ở trong kinh thành từ rất lâu rồi, mà ở bên trong phủ Thành Túc ở phía đông sông Thông Thiên, thuộc về cảnh nội U Châu.
Dường như mỗi khi Vương Lập đến một chỗ mới, vị trí chỗ ở đều là một khu dân cư, thuê một gian nhà kề của một nhà nào đó, cư trú thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen-2/2635093/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.