Dịch: Minh Nguyệt Châu Sa
Những võ giả có mặt trong căn phòng thượng hạng này đều được coi là cao thủ giang hồ. Hơn nữa, Độc Tí Cuồng Đao Đỗ Hành và Liệt Hiệp(*) Lý Thông Châu đều là cao thủ nhất lưu, chỉ cần bước ra giang hồ chắc chắn sẽ có danh hào. Mặc dù bọn họ đang nói chuyện với nhau nhưng vẫn không phân tâm, thính giác cực kỳ nhạy bén.
(*)Liệt hiệp: hiệp khách mạnh mẽ
Trong lúc chuyện trò, một động tĩnh rất nhỏ trên nóc nhà lập tức bị tất cả mọi người phát hiện.
"Lạo xạo...Lạo xạo...Lạo xạo..."
Đây là tiếng giẫm lên tuyết, có lẽ còn xen lẫn những thanh âm khác.
Lúc này vùng Kim Châu vô cùng lạnh giá, ở bên ngoài nhiệt độ cực thấp không nói, nơi này lại thường xuyên có tuyết rơi. Tuyết đọng trên nóc nhà của khách điếm ít nhất cũng dày hơn một xích, khi giẫm lên sẽ phát ra tiếng kêu lạo xạo.
Đỗ Hành siết chặt đao trong tay, gân xanh trên lưng dần nổi lên chứng tỏ y cũng không trấn định đến như vậy.
Ở bên cạnh, võ giả có thính giác tốt nhất cẩn thận lắng nghe, tay đang nắm thành quyền duỗi ra một ngón, rồi hai ngón, ba ngón, bốn ngón...
Đến cuối cùng, lấy ngón út và ngón cái làm thành con số ra hiệu, nói cho mấy người bạn biết tổng cộng có bảy âm thanh khác nhau.
Đây là tình huống gì thì chẳng cần nói cũng biết.
Mấy tên võ giả khẽ gật đầu với nhau. Có hai người lặng lẽ tiến về bên cạnh giường lớn, tay vận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen-2/2634995/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.