Kế Duyên cảm thấy con đường tu hành của lão Quy đúng là có chút long đong lận đận, đương nhiên cũng có vài tai họa do lão tự chuốc lấy. Dù sao, nếu mục đích cứu người ban đầu trong sáng giống như Đại Thanh Ngư thì những chuyện như vậy cũng sẽ ít đi.
Hơn hết, đạo tâm của lão Quy thật sự trung thực. Sau khi trải qua những tang thương lại càng khiến cho lão hiểu được và trân trọng hơn. Về điểm này quả là đáng ngưỡng mộ.
Lần gặp gỡ trong hai ngày vừa qua xác thực có thể xem là lúc chuyển mình của lão Quy.
Thân thể vận dụng Du long chi ý, Kế Duyên nhàn nhã bước đi như súc địa. Gió đêm thổi bay tà áo. Nếu có ai đó nhìn thấy cảnh này, thật sự chẳng khác nào cảnh tượng thần tiên.
Ngay cả khi hắn đang vác một cái cần câu xanh biếc cũng không phá hư bầu không khí, mà còn làm cho tiên uẩn rạng rỡ hơn một chút.
Mặc dù Kế Duyên đã đi xa nhưng vẫn mơ hồ nghe thấy thanh âm cuối cùng của lão Quy. Giờ phút này, trong lòng hắn cũng chất chứa những suy nghĩ.
Nhìn bề ngoài, dường như bản thân hắn tiếp xúc với không ít người và sự tình, đã gặp gỡ cả dân chúng lẫn vương hầu. Tuy rằng có lúc hắn ra tay giúp đỡ, cũng có lúc hạ quân cờ, nhưng đối với đa số sự việc, trong lòng hắn vẫn thích làm người đứng ngoài quan sát hơn. Bởi vì, hắn biết bên trong Nhân Đạo hưng thịnh, mỗi người đều có chức nghiệp, đều có cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-kha-ki-duyen-2/2634991/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.